Những khoảng trời nhàn nhã
Chân hoang hoải dong chơi
Nỗi nhớ nào vời vợi
Xâu, rộng tựa đất trời
Những khoảng trời nhàn nhã
Lạc mình giữa đời trôi
Đêm dài như tiếng thở
Đẫm vị ngọt vành môi
Những khoảng trời nhàn nhã
Lặng nhìn phố đong đưa
Bóng người như chiếc lá
Úa tàn hong xác mùa
Những khoảng trời nhàn nhã
Ta đi tìm lại ta
Thành phố sao đủ rộng
Tiếng gọi "nhà" thiết tha
Những khoảng trời xanh lẻo
Rủ tuổi trẻ đi hoang
Hằn dấu chân vô định
Bước vào đời thênh thang.
No comments:
Post a Comment