Men...



Anh vẽ một giọt mưa bay
Em tô sắc buồn của gió
Mùa đông đặt trong chiếc lọ
Đóng băng nỗi nhớ mịt mờ

Những buổi chiều tà dảo bước
Nắng trốn bỏ mùa hư hao
Phố xưa vẫn chân quen dạo
Nay sao lạc mãi phương nào

Thanh xuân như men rượu nặng
Tự chuốc lòng sầu mơn man
Kẻ say cứ thế đong cạn
Kẻ mê giữ chỉ nồng nàn

Hỏi mùa bao giờ bỏ phố
Để chim sẻ về trên cây
Hỏi ta sao còn giữ đấy
Yêu thương đâu phải đong đầy

Đường nào cho người lữ khách
Lối nào cho kẻ ham chơi
Đừng mơ đằng sau mong đợi
Hãy như cạn hũ rượu mời

Xem đi... cả một khoảng trời....
-Cường Lightning-

No comments:

Post a Comment