Có những ngày cô đơn ôi đến chết
Chỉ nỗi buồn gặm nhấm mảnh hồn ta
Nhìn ra ngoài ư toàn những hồn ma
Thành phố nghĩa địa lạc mình ta bé nhỏ
Có những ngày than ôi thèm buông bỏ
Chỉ mình em hòng vớt vát ngày qua
Rồi cuối cùng em cũng bỏ mặc ta
Ta hờn dỗi kệ tâm hồn khô cạn
Có những ngày hư hao đến vô hạn
Chiều trải dài trên hàng ghế bờ sông
Ta rệu rạo ngồi xiết những chờ chông
Trên mặt nước đếm lập vòng hai một
Rồi có ngày ta biết mình dại dột
Hoang tuổi trẻ chỉ nhận lại niềm đau
Kẻ đến trước giờ là người đứng sau
Thôi đành thế tình yêu nào có lỗi
Có một ngày ta hít căng lồng phổi
Gạt em đi bước tiếp chặng đường xa
Và những gì trong ngày tháng trôi qua
Ta gom hết khóa chặt vào ký ức
Rồi đến ngày chẳng thấy mình thổn thức
Lòng an nhiên tựa một cánh chim câu
Sáng ngủ dậy chẳng còn hỏi người đâu
Thay vào đó nụ cười chào ngày mới
Ta tin em
Hạnh phúc rồi sẽ tới!!!
#Mị
No comments:
Post a Comment